BÀI THI: THƯ VIẾT TỪ VÙNG TÂM DỊCH CỦA MỘT F0

MÃ SỐ BÀI DỰ THI: VIET (100) Số lượng từ: 1681

 

THƯ VIẾT TỪ VÙNG TÂM DỊCH CỦA MỘT F0

Tôi là một F0, và đang mang trong mình mầm sống 8 tháng tuổi. Vào một chiều mưa, tôi bỗng cảm thấy hình như vị giác của mình có vấn đề sau cơn sốt dài, bởi không còn cảm nhận được bất cứ mùi vị gì nữa. Nỗi lo lắng tăng lên, khi tôi thấy mình ho rất nhiều và bắt đầu khó thở. Và rồi, chuyện gì đến cũng đến, phát hiện mình dương tính với COVID-19. Ngay lập tức, tôi báo với ban quản lý chung cư, đăng thông tin lên group của cư dân để tự cách ly và làm theo hướng dẫn, đồng thời tránh lây lan đến mọi người. Điều khiến tôi gần như suy sụp, là hai con trai của tôi cũng trở thành F0. Và chiều nay, khi tôi ngồi viết những dòng này, thì chồng tôi cũng vừa test xong, kết quả là dương tính. Không thể tin nổi rằng cả nhà tôi đều đang là F0. Dù đã lường trước hậu quả, cách ly tại nhà kiểu gì cũng lây lan cho gia đình, nhưng tôi vẫn hoang mang tột độ! Cảm giác như hai lồng ngực của mình sắp vỡ tung vì không thể nào thở nổi. Sao mọi thứ lại xảy ra với tôi ngay lúc này? Dù biết rằng “mang con trong dạ thì mạ phải đi tu”, nhưng tôi không tài nào tu nổi trước sự  nghiệt ngã của cuộc sống đang đổ ập lên gia đình mình lúc này. Tôi lịm dần đi, chỉ kịp nhắn cho Mây, đứa bạn thân một dòng tin: Tao chết mất! Tôi tỉnh dậy trong tình trạng thở oxy. Ban quản lý chung cư đã mang bình oxy lên cho tôi, kèm theo một số thuốc cần thiết. Với tay lấy điện thoại, thấy bao nhiêu tin nhắn và cuộc gọi của bạn bè, hàng xóm xung quanh, tôi lại khóc. Nhưng lần này không phải vì tuyệt vọng, mà vì thấy mình được an ủi, không còn cô độc nữa. Khi biết tin tôi bầu 8 tháng, lại bị F0 cả nhà, mọi người hỏi thăm, động viên rất nhiều. Gọi xe cấp cứu, họ bảo phải có bệnh viện đồng ý điều trị thì họ mới cho xe qua đón đi được. Bạn tôi liên hệ mấy bệnh viện nhưng đều không được, chắc giờ bệnh viện nào cũng đang trong tình trạng quá tải. Tôi hiểu rằng mình phải tự cứu lấy chính mình thôi, còn các con tôi nữa! Tôi trấn tỉnh lại, rút bình oxy ra khỏi mũi, và từ từ ngồi dậy tập thở. Cứ mỗi lần hít vào, tôi lại ho dữ dội, ho muốn vỡ toang lồng ngực. Không sao đâu, mình sẽ ổn thôi, sẽ phải tập thở thôi, vì lúc này không gì quan trọng bằng hơi thở nữa rồi. Tôi gọi cho Mây, nó là giáo viên yoga, và hình như từng hướng dẫn cho các bệnh nhân F0 đang điều trị tại nhà cách thở. Khi được Mây theo sát và chỉ dẫn, tôi dần dần thở được dễ dàng hơn, hơi thở sâu hơn, và cảm nhận được hai lá phổi của mình đang được khoẻ dần lên. Chuông cửa reo liên tục. Tôi từ từ mang khẩu trang và đi ra mở cửa. Trước mắt tôi, bao nhiêu là sữa, bánh, trái cây, rau củ, và cả cháo, cơm… Tôi lặng người đi vì cảm động, rồi lần lượt mang những món đồ vào nhà. Trong đó, có một bức thư được viết bằng tay để kèm trong bịch trái cây gồm cam, xoài, ổi khiến tôi vô cùng xúc động, vừa đọc, vừa rưng rức khóc. “Chị cố gắng lên nhé chị, vì bản thân, và cả bạn thiên thần nhỏ trong bụng nữa. Em cũng từng là F0 nè, cũng đang bầu 7 tháng, và giờ em đã khoẻ mạnh hoàn toàn rồi. Nên em tin chắc chị cũng sẽ nhanh chóng khoẻ lại thôi. Bản năng của những người làm mẹ luôn mạnh mẽ, kiên cường, và không ai làm họ gục ngã được đâu. Chị biết không, bây giờ ngồi nhìn lại, em cảm thấy biết ơn covid nhiều lắm. Nhờ nó, nhờ mình là F0, mà giờ đây em thấy yêu thương, trân trọng sức khoẻ và cơ thể của mình biết nhường nào. Nhờ nó mà em sống chậm lại, quan tâm và chăm sóc cho những người mình thương yêu nhiều hơn. Nhờ nó, mà em cảm nhận được cuộc sống này thật đẹp, và có nhiều tấm lòng thật tốt. Và, nhờ nó mà em biết cách Thở - Thở thực sự…” Tôi đưa tay quệt nước mắt. Nhìn thực phẩm, những vật dụng cần thiết mà hàng xóm trong chung cư mang qua biếu tặng, cùng rất nhiều những lời hỏi thăm, động viên của mọi người, tôi nghẹn lời. Ai cũng bảo, đang bầu bì cố gắng ăn uống cho có sức, đừng lo lắng nghĩ ngợi nhiều làm gì. Mẹ tôi ngoài quê gọi điện vào, khóc tu tu như đứa trẻ, hỏi tại sao suốt một tuần qua mẹ gọi không được, có làm sao cũng phải nói mẹ một tiếng, đừng để mẹ đứng ngồi không yên, ruột gan cồn cào, tội mẹ… Không dưng, tôi thấy bên trong mình nhói đau. Mấy hôm, ngày nào cũng thấy cuộc gọi của mẹ, nhưng tôi không đủ can đảm để bắt máy, một phần vì không muốn bố mẹ ở nhà lo, một phần vì tôi tự ti, không muốn ở nhà hay tin tôi bị covid. Vô tình, tôi đã từ chối tình yêu thương và sự quan tâm của bố mẹ. Bất chợt, tôi nghĩ về những đứa con của mình, đến một ngày tụi nhỏ lớn lên, rời xa nơi đây, và khi đau bệnh lại cố giấu giếm, tự chịu đựng một mình. Có lẽ lúc đó, người mẹ, những người yêu thương con cái mình nhiều hơn bản thân của họ là người đau và khổ tâm nhất. Cơn ho lại đến từng tràng, hơi thở trở nên thật nặng và thật khó khăn. Lúc này, sinh mệnh nhỏ bé trong bụng tôi đạp mạnh, tôi nghe như sự vùng vẫy trong cơn khốn cùng để sinh tồn và vươn lên. Rồi không biết sức mạnh ở đâu bên trong tôi trỗi dậy. Thở đi, thở đi tôi, thở cho chính mình và thở cho con! Thở sâu, thật sâu để chạm vào sự sống… Tiếng gõ cửa dồn dập. Mây bất chấp nguy cơ lây nhiễm, xông vào nhà. Nó ùa lại, dìu tôi ngồi xuống ghế, và hướng dẫn tôi cách thở. Từ từ, đều đặn, hơi thở tôi quay về. Nơi lồng ngực dường như vừa gỡ được tảng đá ngàn cân. Tôi thấy nhẹ nhõm và dần lấy hơi được đầy hai lá phổi. Em bé nhỏ lúc này cũng đã nằm im ngoan, tôi nghe được nhịp đập của thai nhi đang đều đặn và bằng an. Mây gục xuống đùi tôi khóc, đầu áp vào chiếc bụng bầu sắp đến ngày vượt cạn. Tôi lớ ngớ không dám chạm vào người bạn, vì sợ, vì thương và vì cái gì đó thiêng liêng đang trỗi dậy trong trái tim mình mà chẳng thể nào có tên gọi. Mây cũng có gia đình, có chồng và hai đứa con nhỏ. Vậy mà… vẫn bất chấp tất cả để cứu tôi. Khi nghe tôi trách, Mây cằn nhằn: Kệ, cứu mày quan trọng hơn chứ. Cùng lắm tao thành F0, cách ly cùng mày để giữ an toàn cho ba cha con nhà nó, vậy tao càng có cơ hội chăm sóc hai mẹ con mày tốt hơn. Tao thương mày một, thì thương thằng nhỏ trong bụng mày mười. Sao mà chọn những trải nghiệm đầu đời khắc nghiệt quá vậy! Suýt nữa bị mẹ nó bỏ rơi, xong rồi thì ba mẹ nó lục đục, cãi nhau hoài, giờ lại làm bệnh nhân covid ngay khi chưa chào đời nữa. Mai này mày phải bù đắp cho nó. Cứ nghĩ đến, tao lại… Mây nghẹn lại, vì mắt nó đã đỏ hoe, chảy hai hàng. Dìu tôi nằm xuống nghỉ ngơi, Mây dọn dẹp khắp nhà, rồi lấy đồ trong tủ lạnh ra nấu cơm cho tôi. Nhìn dáng cô gái nhỏ bé, tay chân thoăn thoắt, một lần nữa tôi lại thấy mình vô cùng may mắn khi có một cô bạn dám bất chấp mọi thứ để bên cạnh tôi trong những lúc nguy khốn nhất. Cùng là những đứa con tha phương cầu thực, không người thân, anh em bên cạnh, nhưng Mây luôn lạc quan, tích cực, mang đến cho những người xung quanh sự ấm áp. Còn tôi lại thường triền miên trong những khổ đau, than trời trách đất sao nỡ đối xử bất công với mình, mà quên đi bao nhiêu phước lành được thọ nhận trong cuộc đời này. Tôi tự hứa với lòng mình, sẽ tiếp tục sống khoẻ, sống tốt để cảm ơn cuộc đời dưỡng nuôi, cảm ơn những tình cảm thiêng liêng giữa người với người. Cuộc sống là vô thường và hữu hạn, cái còn lại và mang theo được, có chăng chính là tấm lòng, là tình yêu thương thuần khiết chúng ta dành cho nhau. Tôi bỗng thấy mình thật giàu có và may mắn trong trận đại dịch này. Bao nhiêu nặng trĩu trong lòng bấy lâu chợt tan biến. Những hiềm khích khó chịu với chồng con từ lâu tích tụ trong trái tim chật hẹp bỗng chốc cũng rỗng rang, nhường chỗ cho sự thứ tha, bao dung với mình, với người. Không dưng, tôi thấy cuộc đời thật đẹp, thật lung linh mà không cần tô vẽ gì…
Download Android Download iOS
Đồng Nai: Trang nghiêm Khai mạc Đại Giới đàn Đạt Thanh PL.2567 - DL.2024

PSO - Sáng ngày 26/4/2024 (nhằm ngày 18/3 năm Giáp Thìn), tại chùa Tỉnh Hội (Trụ sở Ban Trị sự GHPGVN tỉnh Đồng Nai) Giới trường Đại Giới đàn Đạt Thanh, Ban Tổ Chức đã trang nghiêm long trọng tổ chức lễ Khai mạc Đại Giới đàn mang Tôn hiệu Đạt Thanh PL.2568 - DL.2024. Dưới sự chứng minh của Đức Đệ tứ Pháp chủ GHPGVN, cùng chư Tôn đức lãnh đạo các cấ

Long An: Lễ khởi công xây dựng cầu Rạch Gần 2, xã An Ninh Tây

PSO - Ngày 26/4/2024 (nhằm ngày 18/3 năm Giáp Thìn), BTS GHPGVN huyện Đức Hòa phối hợp cùng Hội Chữ thập đỏ huyện, Hội nạn nhân chất độc màu da cam huyện và UBND xã An Ninh Tây long trọng tổ chức lễ khởi công cầu Rạch Gần 2 tọa lạc ấp An Thạnh, xã An Ninh Tây, huyện Đức Hòa, tỉnh Long An.

Hải Phòng: Chương trình Vườn Ươm tặng 768 đầu sách tại chùa Linh Quang

PSO - Ngày 24/2/2014, Thủ tướng Chính Phủ đã ký Quyết định số 284/QĐ-TTg lấy ngày 21/4 hàng năm là ngày Sách Việt Nam, nhằm khuyến khích và phát triển phong trào đọc sách trong cộng đồng, nâng cao nhận thức và tầm quan trọng của việc đọc sách.

QUAN TÂM & HỖ TRỢ

Phật Sự Online với chủ trương “Nhanh chóng – Kịp thời – chính xác và Nhân văn” đăng tải các hoạt động Phật sự của các cấp Giáo hội và các tự viện trong cả nước cùng các chương trình tu học, thuyết giảng của chư Tôn đức Tăng, Ni giảng sư được truyền hình trực tiếp (Live Streaming) trên mạng xã hội: Facebook, Youtube, Phật Sự Online về các sự kiện Phật sự và trên 15 chương trình khác với mục đích “ Đẩy mạnh truyền thông Phật giáo như một kênh Hoằng pháp …”


Phật Sự Online có trên 60 nhân sự là phóng viên, Ban Biên tập và các bộ phận khác, vì vậy rất cần sự quan tâm chia sẻ, hỗ trợ của chư Tôn đức Tăng Ni, quý Phật tử và quý vị yêu mến Đạo Phật để có được kinh phí đảm bảo sự hoạt động bền vững và lâu dài.

Background Donate

Chủ tài khoản: KENH PHAT SU ONLINE

Số tài khoản: 070104929298

Ngân hàng Sacombank chi nhánh Kiên Giang

Điện thoại: 0982760624 (TT. Thích Minh Nhẫn)

QRCOde Quan tầm và hỗ trợ phật sự online